Học để thoát nghèo – Không có con đường nào khác

Học để thoát nghèo

Đàn ông đến một độ tuổi nào đó sẽ phải đối diện với chính mình. Không phải là lúc trẻ bồng bột muốn thay đổi thế giới, cũng không phải khi vừa bước ra đời còn háo hức với những thứ mới mẻ. Đó là khoảnh khắc khi nhìn lại, thấy những người xung quanh đã tiến xa, trong khi bản thân vẫn giậm chân tại chỗ. Khi những cuộc vui từng kéo dài đến sáng giờ trở nên nhạt nhẽo. Khi những mối quan hệ từng nghĩ là lâu dài nay đã dần phai nhạt. Khi đứng giữa những người đàn ông trưởng thành khác và cảm thấy lạc lõng, vì chẳng có gì để nói ngoài những câu chuyện cũ kỹ.

Không có gì đáng sợ hơn việc nhận ra mình đã bị bỏ lại.

Đàn ông không đo bằng tuổi tác, mà đo bằng vị trí của họ trong cuộc sống. Có người 25 tuổi đã có định hướng, đã biết cách kiếm tiền, đã nỗ lực để xây dựng một nền tảng vững chắc. Cũng có người 30, 35 nhưng vẫn sống như cậu trai trẻ, làm một công việc qua ngày, tiêu tiền để mua chút vui vẻ tạm bợ, nhưng không tạo ra giá trị gì cho tương lai. Thế gian này không quan tâm ai bao nhiêu tuổi, nó chỉ quan tâm ai đủ giỏi để tồn tại và ai không.

Thực tế là, nếu không biết cách vươn lên, nghèo đói sẽ đeo bám cả đời. Một người có thể nghèo khi còn trẻ, nhưng nếu vẫn nghèo khi đã bước qua tuổi 30, 40, đó không còn là do hoàn cảnh mà là do chính họ đã không làm gì để thay đổi. Không ai có thể kéo một người ra khỏi nghèo khó nếu chính họ không muốn tự mình bước ra.

Nhiều người nghĩ rằng chỉ cần có một công việc là đủ, nhưng họ không nhận ra rằng làm một công việc để sống qua ngày và tìm ra con đường thực sự là hai chuyện rất khác nhau. Công việc là thứ có thể mất bất cứ lúc nào. Chỉ khi có năng lực, có hiểu biết, có khả năng thích nghi, mới không lo sợ bị thay thế. Những người giỏi nhất không bao giờ để số phận của mình nằm trong tay người khác.

Nhưng nghèo không chỉ nằm ở tiền bạc. Nghèo tri thức, nghèo tư duy, nghèo ý chí mới là thứ nguy hiểm nhất. Một người nếu không liên tục học hỏi, không rèn luyện, không phát triển bản thân, sớm muộn cũng bị cuộc đời bỏ lại. Kiếm được vài đồng không có nghĩa là đã thoát nghèo, nếu vẫn giữ tư duy cũ, vẫn tiêu tiền vào những thứ vô nghĩa, vẫn tin rằng thế giới này sẽ có ai đó giúp mình.

Khi một người đàn ông thực sự mạnh mẽ, anh ta không cần phô trương phông bạt. Không cần một chiếc xe đắt tiền để khiến người khác nể trọng, không cần những bộ đồ hàng hiệu để chứng minh giá trị của mình. Giá trị của một người không nằm ở thứ họ khoác lên, mà ở những gì họ có trong đầu. Khi thực sự giàu có về tri thức, không ai còn cần phải chứng minh điều gì với ai cả.

” Elon Musk mà mặc quần xà lỏn thì người ta vẫn tôn trọng “

Một người có thể không có quá nhiều tiền trong tay, nhưng nếu có khả năng tạo ra tiền, có năng lực để đứng vững, anh ta sẽ không bao giờ lo sợ nghèo đói. Ngược lại, một người có thể đang sở hữu một số tiền lớn, nhưng nếu không biết cách vận hành cuộc sống, không hiểu cách đồng tiền vận động, sớm muộn gì cũng sẽ trắng tay.

Chỉ có hiểu biết mới mang lại tự do thực sự.

Tự do không phải là có thật nhiều tiền để tiêu xài hoang phí, mà là không phải lo lắng mỗi ngày về chuyện tiền bạc. Một người nếu không đủ giỏi, cả đời sẽ luôn sống trong sự sợ hãi – sợ mất việc, sợ không có tiền, sợ không ai coi trọng. Khi đã có năng lực thực sự, có thể làm chủ cuộc sống, không cần phải cố làm hài lòng ai, cũng không cần phải cúi đầu trước bất cứ điều gì.

Nhưng nếu cứ mãi trì hoãn, cứ mãi nghĩ rằng “rồi sẽ có lúc mọi thứ tốt hơn”, thì sẽ đến một ngày nhận ra rằng tất cả những gì còn lại chỉ là sự tiếc nuối. Thời gian không chờ đợi. Những người biết tiến lên sẽ tiếp tục đi xa, những người không chịu thay đổi sẽ mãi đứng yên.

Và đến khi đó, câu hỏi không còn là “Mình sẽ làm gì?” mà là “Giá như mình đã bắt đầu sớm hơn.”

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *