Năm 390 trước công nguyên, dưới sự lãnh đạo của Brennus, quân đội Gaulois hùng mạnh đã tiến hành xâm lược Rome – Thủ đô của đế chế La Mã.
Đao kiếm, lửa khói và sự khát máu của quân Gaulois đã nuốt chửng Rome. Cơ hội để chống trả và bảo vệ thành phố là bằng không. Tuy nhiên, trước cảnh cướp bóc và chém giết hỗn loạn, vẫn có một nhóm các quy tộc La Mã tay cầm gậy quyền lực, ngồi bất động trên ghế với nụ cười bình thản.
Sự bình thản đến kỳ lạ đó đã làm người Gaulois kinh ngạc và lặng im đứng nhìn. Chỉ đến khi 1 tên linh tiến đến, chạm vào 1 vị quan chức và bị ông dùng gậy đánh lại, thì quân Gaulois mới xông vào tàn sát nhóm quý tộc kia.
Từng người, từng người một ngã xuống nhưng trên mặt họ không vẻ sợ hãi hay đau đớn, thay vào đó là sự KHINH BỈ.
Câu chuyện nổi tiếng trên là ví dụ sống động cho triết lý sâu sắc gợi mở nhiều suy tư của Hoàng Đế La Mã Cổ Đại – Marcus Aurelius
“ Death smile at us all. All man can do is smile back “
“ Cái chết mỉm cười với tất cả chúng ta, điều duy nhất chúng ta có thể làm là mỉm cười lại “
Đa số con người ghét nói về cái chết
Con người ngại nói về cái chết vì họ sợ chết. Sợ sáng nhắc rồi chiều nó đến. Cái chết là một chủ đề nhạy cảm không nên được nhắc tới giống với chính trị và tôn giáo. Tuy nhiên, nó cũng khác 2 chủ đề kia ở chỗ:
- Nhắc đến chính trị và tôn giáo dễ xãy ra tranh cãi vì người ta khác nhau về quan điểm và niềm tin, nên khi nhắc đến sẽ dẫn đến tranh cãi.
- Nhắc đến cái chết làm con người sợ giống nhau. Khỏi tranh cãi.
Nhưng tôi có những thằng bạn, không biết nó đùa hay giỡn. Tôi kêu nó đi xe chậm lại vì nguy hiểm quá thì nó nói rằng “ Trời kêu ai nấy dạ “. Rồi nó cũng nói lại tôi “ Mày bỏ thuốc đi “ thì tôi cũng trả lời “ Chết thì thôi”
Cái chết vô cùng công bằng
Cái chết đến với tất cả chúng ta, không phân biệt giai cấp, tuổi tác hay tình trạng sức khỏe. Từ những vị vua quyền lực, những nhà lãnh đạo vĩ đại cho đến những người bình dân, tất cả đều phải đối mặt với cái chết. Điều này làm cho cái chết trở thành một yếu tố vô cùng công bằng trong cuộc sống. Sự công bằng này của cái chết cũng nhắc nhở chúng ta rằng, bất kể vị trí hay địa vị của mình trong xã hội, cuối cùng chúng ta đều trở về với cát bụi.
Cái chết không phải là kẻ thù
Trong nhiều nền văn hóa, cái chết thường được coi là kẻ thù, một điều gì đó đáng sợ và cần phải tránh xa. Tuy nhiên, triết lý Khắc kỷ của Marcus Aurelius lại nhìn nhận cái chết từ một góc độ khác. Ông miêu tả cái chết mỉm cười nghĩa là Marcus không xem cái chết là kẻ thù mà là một phần tất yếu của cuộc sống.
Nó là một phần của chu kỳ tự nhiên, giống như sự sinh ra và lớn lên.
Chúng ta không thể có sự sống nếu không có cái chết và chúng ta phải chết một vài lần trước khi thật sự sống.
Cái chết giúp ta thật sự sống
Nhận thức về cái chết có thể là một nguồn cảm hứng mạnh mẽ, giúp chúng ta sống một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa hơn. Khi chúng ta đối diện với sự thật rằng cuộc sống là hữu hạn, chúng ta có thể bắt đầu trân trọng mỗi khoảnh khắc và tập trung vào những điều thực sự quan trọng.
Cái chết nhắc nhở chúng ta về sự mong manh và quý giá của cuộc sống. Nó thúc đẩy chúng ta không lãng phí thời gian vào những điều vô nghĩa, những mâu thuẫn nhỏ nhặt hay những lo lắng không đáng có
Cái chết cũng dạy chúng ta về sự tha thứ và lòng biết ơn. Khi nhận ra cuộc đời là cõi tạm, chúng ta dễ dàng hơn trong việc tha thứ cho những lỗi lầm của người khác và của chính mình.
Bạn đã bao giờ muốn giết chết một ai đó cho đến khi người ta chết thật rồi và sau đó bạn nhận ra, thằng đó dù mình ghét cay ghét đắng, nhưng nếu nó sống, dù bạn và nó không thể là bạn nhưng nhìn thấy nó sống bên gia đình vẫn tốt hơn chưa ? Tôi trải qua rồi
Sống nghĩa là chuẩn bị cho cái chết
Khi chào đời, chúng ta đã bắt đầu cuộc hành trình đến với cái chết. Tuy nhiên, cái chết không phải là dấu chấm hết mà là sự khởi đầu của những giá trị và di sản mà chúng ta để lại trong cuộc đời. Sống không chỉ là tồn tại, mà còn là quá trình chúng ta chuẩn bị cho sự ra đi một cách ý nghĩa và đáng nhớ.
Một cuộc sống đầy giá trị là một cuộc sống mà ta đã sống trọn vẹn, không chỉ cho bản thân mà còn cho những người xung quanh. Chúng ta tạo ra dấu ấn thông qua những hành động, lời nói và tình yêu thương mà ta dành cho người khác. Chết không phải là hết, bởi vì những gì ta để lại sẽ tiếp tục sống trong tâm trí và trái tim của những người thân yêu.
Trong xóm tôi có một bà lão hiền lành và lương thiện vừa mất. Nhưng với tôi, bà không thật sự mất đi, vì tôi vẫn thấy sự hiền lành của bà qua con mèo bà nuôi. Tôi vẫn thấy hình bóng của bà trong nụ cười, trong ánh mắt và những hành động tốt đẹp của con cháu bà. Di sản của bà không chỉ là những kỷ niệm, mà còn là những giá trị sống mà bà đã truyền lại.
Sống một cuộc đời có ý nghĩa là cách chúng ta chuẩn bị tốt nhất cho cái chết. Đó là việc chúng ta dám sống thật với bản thân, yêu thương hết mình và để lại những giá trị tốt đẹp cho thế hệ sau. Bằng cách sống như vậy, khi cái chết đến, chúng ta có thể mỉm cười và an lòng rằng cuộc đời của mình đã trọn vẹn, rằng chúng ta đã sống và yêu một cách đúng nghĩa.
Mỉm cười lại với cái chết
Thí dụ nếu ngày mai cái chết đến và ta dám mỉm cười, nghĩa là ta đã sống cuộc đời đáng sống. Còn nếu không, thì hãy thật sự sống từ bây giờ. Sống thật với bản thân, chấp nhận mình không hoàn hảo và lên kế hoạch phát triển bản thân đi. Yêu ai thì nói con mẹ nó đi. Hãy làm những điều tốt cho những người mình thương đi.
Hãy sống sao cho đến cuối cuộc đời, khi cái chết mỉm cười với ta, ta có thể mỉm cười lại với nó, với lòng biết ơn và thanh thản. Bạn đã sẵn sàng mỉm cười lại với cái chết chưa?
Tham khảo các bài viết khác
Tác Giả
Đại Gú
Xạo lol là chủ yếu